Bố chào con yêu.
Hôm nay, đi làm, bố bỗng dưng muốn nghe nhạc... Bố bật bài Nhật ký của mẹ, đó là một bài hát bố rất thích, và hát suốt một thời gian dài.
Con à, bố thương con nhiều lắm...
Lần này nghe bài này, cảm giác của bố khác với cách đây một năm. Khi ấy bố nghĩ mình trong vai người con, và thương bố mẹ của bố lắm (tức là ông bà nội của con ấy). Nhưng lần này bố đã có con rồi, mặc dù bố chưa thấy mặt con, nhưng bố nghĩ về con khi nghe lại bài này...
Bố cảm ơn vì Chúa đã ban con cho bố, và cảm ơn mẹ đã vất vả vì con rất nhiều...
Thursday, October 30, 2014
Sunday, October 12, 2014
Bố mẹ đi chơi Hồ Mây
Bố chào con yêu!
Mấy tuần này bố lười viết blog để gửi cho con quá. Bố cũng hư rồi con hén... Nhưng sau này con không được học những tính xấu này đâu đây, con của bố phải là nhất chứ!
Hôm nay bố mẹ mới đi Hồ Mây về, đi với công ty Mỹ Úc của mẹ. Và như vậy là con cũng được đi chơi ké. Vui lắm con ạ, bố và mẹ mệt mỏi cả người luôn. Nhưng bố mẹ không quên chào con yêu đâu, bố đặt tay trái rồi đặt tay phải lên bụng mẹ và chào con ấy.
Con của bố lớn nhanh thật, giờ bố có thể nhìn thấy bụng mẹ phình ra xiu xíu khi mặc áo. Mẹ con cũng bắt đầu khó khăn hơn khi đứng lên ngồi xuống rồi.
Nghe các nhà khoa học nói, con được 3-4 tháng là có thể nghe âm thanh rồi, nên bố cũng muốn nói chuyện với con nhiều hơn, nhưng ngặt nỗi bố không biết nói chuyện gì cả. Chỉ biết chào con thôi...
Thương con lắm cơ...
Mấy tuần này bố lười viết blog để gửi cho con quá. Bố cũng hư rồi con hén... Nhưng sau này con không được học những tính xấu này đâu đây, con của bố phải là nhất chứ!
Hôm nay bố mẹ mới đi Hồ Mây về, đi với công ty Mỹ Úc của mẹ. Và như vậy là con cũng được đi chơi ké. Vui lắm con ạ, bố và mẹ mệt mỏi cả người luôn. Nhưng bố mẹ không quên chào con yêu đâu, bố đặt tay trái rồi đặt tay phải lên bụng mẹ và chào con ấy.
Con của bố lớn nhanh thật, giờ bố có thể nhìn thấy bụng mẹ phình ra xiu xíu khi mặc áo. Mẹ con cũng bắt đầu khó khăn hơn khi đứng lên ngồi xuống rồi.
Nghe các nhà khoa học nói, con được 3-4 tháng là có thể nghe âm thanh rồi, nên bố cũng muốn nói chuyện với con nhiều hơn, nhưng ngặt nỗi bố không biết nói chuyện gì cả. Chỉ biết chào con thôi...
Thương con lắm cơ...
Subscribe to:
Posts (Atom)